Vợ chồng tôi trở thành “nhà hảo tâm” không mong muốn.
Tôi là gái thành phố chính hiệu. Ngày trước, mọi người khuyên tôi nên lấy chồng Hà Nội để không thiệt thòi. Nhưng vì yêu, tôi đã kết hôn với Hùng, một chàng trai Thanh Hóa. Giờ, tôi phải gánh vác nhiều trách nhiệm, trong đó có việc trở thành "nhà từ thiện" bất đắc dĩ. Chúng tôi còn trẻ, 32 tuổi và 27 tuổi, có một bé trai 2 tuổi. Gia đình tôi sống trong ngôi nhà 3 tầng 23m² do ông bà ngoại cho đất và hỗ trợ tiền xây. Chồng tôi là con cháu duy nhất ở Hà Nội, nên mọi việc trong gia đình anh đều đổ dồn lên tôi. Đặc biệt, tôi đã phải chăm sóc cho dì chồng khi dì mang thai ở tuổi 41, vì dì không thể tự lo liệu.
Vợ chồng son bị dì xen vào cuộc sống thật khó chịu. Chúng tôi không dám đi chơi, cứ phải ở nhà vì sợ dì gặp chuyện. Dì chỉ ăn, ngủ, xem ti vi, còn tôi phải hầu hạ từ A đến Z, kể cả những việc nhỏ như đi toilet hay rửa cốc sau khi dì uống sữa. Tôi cảm thấy uất ức vì bố mẹ nuôi tôi 20 năm mà chưa làm được gì báo hiếu, giờ lại phải chăm sóc dì chồng. Khi dì gần sinh, chồng tôi đi công tác xa, chồng dì lại nghỉ việc nên tôi phải tự lo. Tôi nhờ mẹ liên lạc với bác sĩ giúp dì. Trước khi bé ra đời, dì thường xuyên "báo động giả", chỉ cần hơi đau bụng là gọi tôi về dẫn đi sinh.
Công ty đang bận rộn, nhưng tôi phải bỏ việc về chăm dì chồng. Tôi bị khiển trách vì việc này và phải rút tiền nhà để lo viện phí cho dì trong suốt thời gian ở đây, dù dì chỉ đưa cho tôi 700 nghìn tiền ăn mỗi tháng. Sau khi dì sinh, họ đưa con về quê mà không trả nợ tôi. Chồng tôi bảo coi như tặng dì, nên tôi đành chấp nhận mất hơn chục triệu. Sau đó, hai em chồng lên học, tôi phải tiếp đón chúng trong căn phòng nhỏ. Chúng thường bê gối xuống ngủ ở phòng tôi vì có điều hòa, khiến tôi cảm thấy khó xử.
Ba chị em cùng con trai tôi phải nằm chật chội, trong khi chồng tôi phải nằm dưới đất. Tôi thấy bực bội vì không có chút riêng tư nào. Hai em chồng đã gần 20 tuổi nhưng vẫn vô tâm, đòi hỏi quá nhiều. Họ chê bai đồ dùng trong nhà và không chịu nấu nướng, luôn nói sợ nấu không đúng kiểu. Mẹ chồng cũng thường gọi điện mắng tôi vì không nấu ăn đúng cách, khiến tôi cảm thấy áp lực. Chuyện gì cũng bị hai em chồng săm soi và báo cáo cho người lớn ở quê.
Mẹ chồng luôn yêu cầu tôi dạy dỗ các em chồng, nhưng khi tôi kêu 2 em dọn dẹp, mẹ chồng tức giận đến nói chuyện với tôi. Chồng tôi cũng mắng tôi vì chuyện này, khiến tôi phải phục vụ em chồng như bà hoàng. Tôi cảm thấy không thoải mái trong chính ngôi nhà của mình. Gần đây, một cô cháu họ của chồng tôi đến ở nhờ, và chồng tôi còn vui vẻ nhận lời cho cô ấy ở lại dù tôi đã nhắc nhở. Tôi không muốn nhận thêm nợ và từ thiện cho cô ấy, vì nhà này do bố mẹ tôi cho đất, chồng chỉ góp một phần nhỏ xây dựng. Chúng tôi đã cãi nhau nhiều ngày về chuyện này.
Tôi không biết phải làm gì cho hợp lý.


Source: https://afamily.vn/vo-chong-toi-la-nha-tu-thien-bat-dac-di-2012070905595771.chn